BÀI VĂN TỰ SỰ VIẾT THƯ HAY NHẤT || HỌC VĂN CHỊ HIÊN

Ngày 17/01/2021 09:38:17, lượt xem: 3211

BÀI VĂN TỰ SỰ VIẾT THƯ HAY NHẤT 

Bài văn mẫu “Tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Viết thư cho một bạn học hồi ấy kể lại buổi thăm trường đầy xúc động” sẽ làm phong phú hơn cho trí tưởng tượng của các em và giúp các em luyện tập kĩ năng viết văn tưởng tượng, bộc lộ cảm xúc của mình. Hãy tham khảo bài viết dưới đây của Học văn chị Hiên để có thêm tư liệu làm tốt bài văn của mình nhé!

Đề: Tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường  cũ. Hãy viết thư cho một bạn học hồi ấy kể lại buổi thăm trường đầy xúc  động đó.  

Bài làm

Hà Nội, ngày….tháng….năm…. 

Hải Như thân mến! 

Cũng đã hơn một năm nay tụi mình không liên lạc gì với nhau nhỉ! Kể từ cái  ngày mình vào Huế thăm Như năm ngoái. Hải Như và bé Linh vẫn khỏe chứ?  Dạo này công việc có thuận lợi không? Linh vẫn ngoan ngoãn, học giỏi như  trước ha! Còn mình thì vẫn khỏe. 

Cậu biết không, hè vừa rồi, tớ vừa về thăm ngôi trường cũ đấy. Mới đó thôi mà  chúng mình đã xa nó hơn 20 năm rồi còn gì. Tuy chúng ta đã trưởng thành, đã  lớn lên, biết tự đứng trên đôi chân của chính mình, nhưng tớ vẫn không sao  quên được những kỉ niệm của tuổi học trò ngây thơ, đáng yêu. Cậu có cho tớ là  dở hơi không khi giờ sắp trở thành một bà già mà vẫn mộng mơ như tuổi 18…. 

Không hiểu sao, trên đường trở về thăm trường cũ tớ cảm thấy hồi hộp đến kì  lạ. Xe vòng vèo theo con đường uốn khúc, hai bên những ruộng lúa, hàng bạch  dương rì rào gió. Trường hiện ra sau những vòm lá. Xuống xe bước vào, những  ngày xưa của chúng ta chợt ùa về ngọt ngào như giọt sương đêm đọng lại trên  nhị hoa thơm yên ả….Đôi tay tớ run run và đôi chân tớ khựng lại, tớ cảm giác  như mình đang sống lại những ngày đầu tiên vào cấp 2. 

Lớp học vài dãy nhà cấp bốn mái lợp ngói bò thâm sì rệu rã, dột mỗi khi mưa  xuống, lổ loang những thảm rêu xanh hòa màu đỏ gạch trên tường giờ đây không còn nữa. Tất cả mọi thứ đều như choáng ngợp với một màu áo mới kiêu  sa và hiện đại hơn. Bốn dãy nhà 3 tầng mọc lên san sát nhau: nào là đèn chiếu  sáng đến từng góc phòng, điều hòa, rồi thì máy chiếu, bảng tính thông  minh,…Mà ngày xưa, tụi mình chả thích học máy chiếu quá còn gì! 

Cây xà cừ già nua những mắt gối lồi ra sần sùi năm nào đứng trước sân, lá vàng  trước gió nhẹ nhàng rơi nhắc lại những ngày Dương “heo” gây thương tích cho  nó trong lần vít cành đu cây. Thầy Tổng phụ trách bắt được, chưa kịp lôi nó lên  văn phòng thế mà đã ngồi xuống mếu máo, khóc nức khóc nở. Từ đấy mà chúng  mình cũng có thêm biệt hiệu để gọi nó là “ thỏ đế”. Có ai ngờ đâu giờ nó đã  thành một anh sĩ quan quân đội kỷ luật, nghiêm nghị và có nhiều chiến tích được  mọi người ngợi ca. 

Men theo sân trường im ắng rợp bóng cây xanh, vì đang là ngày nghỉ nên chẳng  có tiếng tụi trẻ con nô đùa, thỉnh thoảng chỉ vang lên tiếng chim hát ca trong  vòm lá. Tớ bước đến khu nhà hiệu bộ năm nào hai đứa mình vẫn được ngồi ôn  đội tuyển cùng thầy cô ở đấy. Hôm nay nó thật đẹp! Dường như thầy cô vẫn  ngồi đó chờ chúng mình về thăm. Ngày nghỉ nhưng cô thầy vẫn miệt mài với  những trang sách, lên trường chuẩn bị tài liệu cho những tiết học của các bạn  nhỏ. Tóc thầy đã có nhiều sợi bạc, trán cô đã có nhiều hơn những nếp nhăn  nhưng tình yêu của cô thầy với học sinh vẫn mãi như vậy: yêu thương, ấm áp và  đủ đầy. 

Tớ gặp lại cô Trang- giáo viên chủ nhiệm chúng mình hồi lớp 9. Cô gầy mảnh  mai, giọng nói chậm hơn. Chiếc khay có hai chén chè thơm hương, nước sóng  sánh như muốn trào ra theo lời cô. Ở lại theo thời gian, cô làm người chèo đò  qua sông đưa hết lớp người này đến lớp người khác….Đứa học trò bé nhỏ năm  xưa lắng nghe cô tâm sự mà mắt trào những giọt nước mặn chát, gục vào người  cô trong vòng tay ấm nóng. Chỉ ngần ấy lời cô nói thôi mà cũng đủ hiểu cô cả một đời….

- Lâu rồi, duy nhất em trở về bên tôi…. 

Và rồi tớ lại xa cô với những bộn bề cuộc sống đang vẫy gọi, xa mái trường  ngày xưa yêu dấu với những hoài niệm thuở trước. Trên đường đời tấp nập,  hình ảnh thầy cô, mái trường xưa rực lửa trong tớ, làm đà thúc đẩy tớ đi về phía  trước. 

Buổi về trường hôm ấy đã gợi lên trong mình biết bao kỉ niệm. Thật đáng tiếc là  bạn lại không có ở đây. Nếu một ngày nào rảnh rỗi, Như hãy về thăm trường ta  một lần nhé. Trong đời mỗi người, khoảng thời gian được làm học trò cắp sách  tới trường là khoảng thời gian quý báu, nó thực sự đẹp đẽ và trong sáng. 

Chúc Như và gia đình gặp nhiều may mắn và luôn khỏe mạnh trong cuộc sống.  Nhớ viết thư hồi âm cho mình, Như nhé! 

Thân ái! 

Minh Anh 

 

Mong rằng bài tự sự “Tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Viết thư cho một bạn học hồi ấy kể lại buổi thăm trường đầy xúc động” trên đây sẽ giúp các em có thêm tư liệu để viết nên  bài văn xuất sắc của riêng mình và đạt thành tích cao nhé.

Để hiểu hơn về toàn bộ các tác giả cùng kiến thức tác phẩm trong chương trình Ngữ văn 9 và nhiều thông tin bổ ích khác nữa hãy nhanh sở hữu bộ "Sổ tay văn học" nhé! Xem bản đọc thử  Tại đây

Cập nhật thêm những bài viết hay tại các kênh truyền thông của HVCH

Fanpage:  Học văn chị Hiên

Youtube: Học văn chị Hiên - Youtube 

IG: Học văn chị Hiên

Tiktok: Học văn chị Hiên

Chúc các bạn nhỏ luôn học tốt!

Học văn chị Hiên - Hơn cả một bài văn

Tin liên quan